Cảnh báo tình trạng rối loạn tăng động giảm chú ý ở trẻ em
ThS.BS Lê Công Thiện, Trưởng phòng Điều trị tâm thần nhi – Viện Sức khỏe tâm thần (Bệnh viện Bạch Mai) trình bày nguyên nhân của tình trạng rối loạn tăng động giảm chú ý ở trẻ em
Bài liên quan
Từ 15/3, các cặp vợ chồng vô sinh có quyền được nhờ mang thai hộ
Hà Nội: Phát huy vai trò của y tế cơ sở
Kỳ 2: Chi tới 4 tỷ đô la Mỹ mỗi năm để “nhậu tới bến”
Ai chịu trách nhiệm về trang trại "lợn" hơn 100 tỷ gây ô nhiễm trong lòng TP. Bắc Kạn?
Trình bày cụ thể hơn về bệnh lý này, ThS.BS Lê Công Thiện, Trưởng phòng Điều trị tâm thần nhi – Viện Sức khỏe tâm thần (Bệnh viện Bạch Mai) cho biết, rối loạn tăng động giảm chú ý là một trong những rối loạn tâm thần hay gặp nhất ở trẻ em và thanh, thiếu niên. Tỉ lệ trẻ mắc rối loạn tăng động giảm chú ý trên thế giới khoảng 5,2%. Tại Việt Nam, tỉ lệ trẻ có vấn đề về chú ý khoảng 4% trên 1.320 trẻ được nghiên cứu. Trẻ em nam bị rối loạn tăng động giảm chú ý gấp nhiều lần so với trẻ em nữ.
Hầu hết trẻ em đều có những thời điểm khó kiểm soát hành vi, một số trẻ có thể hoạt động liên tục, rất nghịch ngợm, tò mò với thế giới xung quanh. Tuy nhiên, với trẻ có rối loạn tăng động giảm chú ý, việc kiểm soát hành vi trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Trẻ rối loạn tăng động giảm chú ý có biểu hiện như vận động nhiều, luôn nhấp nhổm, chạy nhảy, leo trèo; khó khăn trong việc tổ chức, sắp xếp công việc; thường xuyên đánh mất các vật dụng cần thiết cho công việc, học tập; thường xuyên quên trong hoạt động, sinh hoạt hàng ngày; khó khăn trong việc tuân thủ yêu cầu từ người khác; gặp khó khăn mỗi khi phải chờ đợi đến lượt; bật ra những câu trả lời khi chưa nghe hết câu hỏi, nói quá nhiều. Trẻ mắc rối loạn tăng động giảm chú ý đối diện với nhiều vấn đề trong quá trình phát triển tâm sinh lý, học tập, giao tiếp, phát triển cảm xúc cũng như các kỹ năng xã hội của trẻ.
Trường hợp cháu bé 11 tuổi ở Hà Nội được gia đình đưa đến với lý do nghịch ngợm mà không biết mệt, thường xuyên gây gổ với bạn bè. Những lúc ở nhà, gia đình đã phải thuê tới 2 người giúp việc trông coi, chăm sóc nhưng tất cả đều không chịu được những trò nghịch ngợm oái oăm của bé. Thậm chí, bé tự dùng gạch đập vào mặt mình. Vì không bảo được con, gia đình buộc phải đưa đến bác sĩ. Sau hơn 2 năm điều trị, tình trạng tăng động giảm chú ý của cháu bé đỡ dần và trẻ hoà nhập cộng đồng.
Mới đây, phòng Tâm thần nhi, Viện Sức khỏe tâm thần, đã tiếp nhận bé trai 8 tuổi được đưa đến viện vì rất nghịch ngợm, lúc nào cũng luôn chân, luôn tay. Khi đi học, cô giáo liên tục phàn nàn vì cháu không tập trung, không nghe lời, gây mất trật tự, không ngồi yên một chỗ. Nghĩ rằng trẻ con nghịch ngợm là bình thường nên bố mẹ không cho con đi khám, chỉ đến khi tần suất hoạt động của bé ngày càng cao bố mẹ mới đưa đi khám thì được chẩn đoán bị tăng động giảm chú ý.
Hiện rối loạn tăng động giảm chú ý ở trẻ là một vấn đề nan giải đối với các bậc cha mẹ. Nếu không được chữa trị, trẻ lớn lên có thể vi phạm các vấn đề đạo đức, luật pháp như đập phá, ăn trộm, dễ có nhân cách chống đối xã hội, sử dụng các chất gây nghiện, trầm cảm lo âu.
Không chỉ vậy, hội chứng rối loạn tăng động giảm chú ý là mạn tính, cần phải điều trị lâu dài nhưng nhiều gia đình không đủ kiên nhẫn hoặc không đủ khả năng tài chính nên bỏ điều trị. Hơn 50% bệnh nhi được chẩn đoán rối loạn tăng động giảm chú ý tiếp tục có những biểu hiện triệu chứng trong suốt thời kỳ thanh, thiếu niên và hơn một nửa có những suy giảm chức năng xã hội ở tuổi trưởng thành.
"Nhiều người cứ nghĩ tăng động giảm chú yếu chỉ gặp ở trẻ em, là bệnh của trẻ em nhưng thực tế không phải, bệnh này có cả ở người lớn. Các nghiên cứu cho thấy có khoảng 4-5% người trưởng thành (khoảng 30 tuổi) cũng bị rối loạn này. Thực tế tại bệnh viện, chúng tôi khi tiếp nhận điều trị cho một số trẻ bị tăng động giảm chú ý, qua hỏi bệnh phát hiện cả bố cháu bé cũng có triệu chứng bệnh” – bác sĩ Thiện nói.
Cũng theo bác sĩ Thiện, điều trị rối loạn tăng động giảm chú ý không quá phức tạp, khó khăn nhưng do đây là một bệnh mãn tính nên trong điều trị, quan trọng là phải tuân thủ điều trị, theo dõi thường xuyên, tái khám định kỳ. Thực tế, tại Viện Sức khỏe Tâm thần, hiện có những bệnh nhân đã điều trị đến 8 năm. Bệnh nhân nói trên là Nguyễn Trung K (Hà Nội) vào điều trị tại Viện từ khi 8 tuổi, triệu chứng rất tăng động, nghịch ngợm, đến nay đã 16 tuổi vẫn đang phải tiếp tục điều trị. Thời gian đầu điều trị bằng thuốc, triệu chứng tăng động của trẻ đã giảm nhưng triệu chứng hay quên lại tăng lên. Sau khi đổi thuốc điều trị thì tình trạng bệnh cải thiện. Lúc này gia đình cho bệnh nhân dừng điều trị, thế nhưng một thời gian sau thì các triệu chứng tăng động giảm chú ý lại tái phát và tiếp tục phải vào viện điều trị. Hiện bệnh nhân cải thiện tốt, tình trạng học tốt và gia đình dự định khi cháu học hết cấp 3 sẽ cho đi du học.