Kiểm soát hoạt động kinh doanh, quảng cáo, tài trợ rượu, bia
Đoàn Đại biểu Quốc hội thành phố Hà Nội thảo luận tổ 1
Bài liên quan
Quốc hội thông qua mức trần đầu tư công 2 triệu tỉ đồng
Đại biểu Quốc hội đề nghị có phương án chủ động ứng phó rủi ro khi tham gia CPTPP
Quốc hội quyết chỉ tiêu GDP năm 2019 tăng 6,6%-6,8%
{Trực tiếp}: Đại biểu Quốc hội chất vấn các thành viên Chính phủ
Nhiều đại biểu đồng tình với sự cần thiết ban hành Luật Phòng, chống tác hại rượu bia và cho rằng việc ban hành luật nhằm thể chế hóa quan điểm chỉ đạo nhất quán của Đảng về “phòng bệnh hơn chữa bệnh”, kịp thời, chủ động ứng phó với thực trạng sử dụng rượu, bia đang ở mức cao, có xu hướng gia tăng nhanh, ở mức có hại đáng báo động, trong bối cảnh thị trường đồ uống, đặc biệt là rượu, bia được dự báo tăng trưởng mạnh.
Đại biểu (ĐB) Trần Thị Phương Hoa (Hà Nội) khẳng định, Luật Phòng, chống tác hại rượu bia nên được ban hành sớm hơn nhằm hạn chế những tác động tiêu cực từ rượu bia gây ra. Bởi Việt Nam là một trong những quốc gia tiêu thụ rượu bia ở mức cao trong khu vực. Việc ban hành luật không chỉ giúp kiểm soát được tình trạng sản xuất rượu thủ công (74%) mà còn giúp hạn chế các vụ tai nạn giao thông, bạo lực gia đình, giúp nâng cao sức khỏe và mang lại nhiều lợi ích về kinh tế xã hội.
Về tên gọi của luật, hiện còn 2 ý kiến khác nhau. Ý kiến thứ nhất đồng tình với tên gọi “Luật Phòng, chống tác hại của rượu, bia”; ý kiến thứ hai đề nghị lấy tên gọi là “Luật Phòng, chống tác hại của lạm dụng rượu, bia” hoặc “Luật Phòng, chống tác hại của lạm dụng đồ uống có cồn”.
Nhiều đại biểu đồng tình với ý kiến thứ nhất vì tên gọi này ngắn gọn, bao quát, dễ hiểu, dễ nhớ, thuận lợi cho việc tuyên truyền và tiếp cận pháp luật của nhân dân; thể hiện rõ mục tiêu bảo vệ sức khỏe nhân dân, phù hợp với quan điểm về y học dự phòng là cần chủ động phòng ngừa từ sớm.
Tuy nhiên, ĐB Nguyễn Anh Trí (Hà Nội) đề xuất tên gọi là Luật kiểm soát đồ uống có cồn, vì trong thực tế, không chỉ có rượu bia mà còn rất nhiều loại thức uống có cồn tồn tại dưới nhiều hình thức và tên gọi khác nhau. Do vậy tên gọi là Luật Kiểm soát đồ uống có cồn sẽ mang tính bao quát hơn.
Về nội dung cụ thể, ĐB Nguyễn Anh Trí đề nghị luật phải quản lý tất cả những gì có thể gây hại cả trực tiếp và gián tiếp, từ sản xuất đến lưu thông, phân phối, tiêu thụ, nhưng “đừng khai tử” việc sản xuất rượu, bia đúng quy định.
“Tôi còn mơ ước Việt Nam sẽ xuất hiện một vài loại rượu nổi tiếng thế giới mà đi qua đây kiểu gì người ta cũng phải mua mang về. Vì vậy, luật này không phải cấm, mà là kiểm soát và làm cho cái tốt nhân rộng lên”, ĐB Nguyễn Anh Trí cho hay.
ĐB Nguyễn Hữu Chính (Hà Nội) cho rằng, có nội dung trong luật này cần phòng, nhưng có nội dung cần phải cấm sử dụng. Đồng thời việc xây dựng luật cần phù hợp tình hình thực tế trong nước và quốc tế. Trên cơ sở đó, quy định cụ thể từ khâu cấp giấy phép sản xuất, lưu thông, đến nhập khẩu…
ĐB Nguyễn Hữu Chính cũng lưu ý, cần cấm tuyệt đối người chưa thành niên, còn với người đã thành niên phải đưa ra quy định, hạn chế. Ví dụ dự thảo Luật phải quy định thời gian uống tại quán từ mấy giờ đến mấy giờ.
Tiếp tục phần thảo luận tại tổ 1 về Dự án Luật Thi hành án Hình sự (sửa đổi), đa số đại biểu cho rằng đây là luật quan trọng, nhằm đảm bảo thực thi Hiến pháp, Bộ luật Hình sự, Bộ luật Tố tụng hình sự và các đạo luật khác về tư pháp.
Dự án luật này có phạm vi điều chỉnh rộng, không chỉ đáp ứng yêu cầu cụ thể hóa quyền, nghĩa vụ của các chủ thể, mà còn phải quy định chi tiết trình tự, thủ tục thi hành từng loại hình phạt đối với cá nhân và pháp nhân thương mại. Vì vậy để đảm bảo tính thống nhất trong hệ thống pháp luật cũng như nâng cao chất lượng, đại biểu đề nghị Quốc hội thông qua theo quy trình 3 kỳ họp.
Cho ý kiến về Điều 17, về tổ chức khu sản xuất, điểm lao động và tổ chức dạy nghề ngoài trại giam, một số đại biểu không đồng tình với quy định trong dự thảo luật. ĐB Đào Tú Hoa (Hà Nội) cho rằng, mục đích chính của công tác tổ chức lao động cho phạm nhân là nhằm giáo dục cải tạo phạm nhân, đồng thời bảo đảm an ninh trật tự, an toàn trong quá trình quản lý giam giữ. Do vậy, hoạt động lao động của phạm nhân cần được tổ chức trong trại giam hoặc khu sản xuất, điểm lao động thuộc khu vực quản lý của trại giam và phải có sự quản lý giám sát chặt chẽ của cán bộ trại giam.